Trang Chủ
 
  Giới Thiệu MPK
 
  Sáng Tác
 
  Album Ảnh
 
  Tin Tức
 
  Liên Hệ
 
  Diễn đàn
 

 
  Liên Kết Website

 
 

Tổng lượt truy cập

525096

  Chuyện Mây Kể

 

Đêm ngủ không được, tôi ra trước hiên nhà mong tìm chút thư giãn. Trời đêm hôm nay không trăng, không sao. Thành phố không một ánh đèn, màn đêm bao kín. Nhìn về phía trước, nơi cuối chân trời, tôi thấy một áng mây trắng đang tiến dần về phía mình. Nó như một con quái vật nhiều đầu trong truyện cổ tích nào đó. Khi con quái vật tiến gần tầm nhìn của tôi thì nó dừng lại, trở mình biến thành một cành hoa trắng tuyệt đẹp nở trong màn đêm… Tôi tự nhủ : “Không biết đã gặp cành hoa trắng này ở đâu rồi nhỉ?” Cố gắng tìm trong kí ức nhưng vô vọng, người tôi rơi vào trạng thái nửa thực nửa mê. Bỗng dưng tôi nghe một giọng nói thật êm tai:

- Này anh bạn, anh suy nghĩ làm gì vì cành hoa này giờ đã không còn nữa!

- Ai đấy? Ai nói với tôi đấy? Tôi ngạc nhiên hỏi lại.

Giọng nói nhẹ nhàng ấy lại vang lên:

- Tôi là Mây đây! Hôm nay tôi thấy anh bạn ngồi buồn một mình, nên tôi đến để nói chuyện cho vui ấy mà! Tôi muốn kể cho anh bạn nghe về cành hoa trắng mà anh bạn đã thấy trong đêm nay. Anh bạn có muốn nghe không?

- Ồ tôi thích lắm! Mây hãy kể cho tôi nghe đi! Tôi mừng rỡ trả lời.

Giọng nói êm đềm của Mây vang lên:

- Ngày xưa, trên một hòn đảo có tên là “Đảo Xanh”, dân cư sống yên lành. Ngày làm việc đồng áng, tối đến quây quần bên đống lửa chuyện trò tâm sự. Vào một đêm trăng lưỡi liềm, khi mọi người đang ngồi nghe vị trưởng tộc kể chuyện, bỗng dưng có tiếng hú lanh lảnh vang lên ở đầu làng. Mọi người sợ hãi đưa mắt nhìn vị trưởng tộc… Ông dừng câu chuyện và ra lệnh cho mọi người trở về, không được ra khỏi nhà trong tối hôm đó. Ông cũng về nhà mình, ngồi bên ánh lửa chăm chú đọc từng trang cẩm nang, rồi ông ta dừng lại, buông một tiếng thở dài vì trong đó viết những điều sau:

“Vào đúng một trăm năm kể từ ngày có cư dân sống trên đảo này, sẽ có một con quỉ dữ từ địa ngục lên trần gian. Nó có một loại vũ khí rất nguy hiểm cho con người là “mũi tên đen”. Khi người nào bị mũi tên ấy bắn trúng sẽ trở nên kiêu ngạo, ích kỷ, gian dối và độc ác. Nó sẽ ở lại trần gian đúng ba năm. Trong thời gian ấy dân cư muốn tránh thảm hoạ, phải làm một ngôi đền ở đầu làng, hằng đêm phải cúng rượu thịt tươi sống. Nếu nó được ăn thịt một người, thời gian sẽ giảm đi một năm.”

Vị trưởng tộc ngồi mãi bên trang cẩm nang chờ sáng.

Khi mặt trời xua tan bóng đêm, ông tụ tập dân làng lại và công bố những điều trên.

Một ngày nặng nhọc…

Cho đến chiều, ngôi đền đã được hình thành gần bên cây đa đầu làng. Việc cúng tế được phân chia tuần tự cho mỗi gia đình. Mọi việc hoàn tất, dân làng trở về nhà trước khi đêm đến…

Khi bóng đêm về, cánh cửa địa ngục rộng mở, con quỉ bước qua trần gian, bỗng thấy một ngôi đền đẹp hiện ra trước mắt. Tiến vào bên trong, niềm vui thú dâng trào, rượu thịt trần gian có sẵn, nó ăn uống no say rồi ngủ thiếp trong ngôi đền… Cho đến lúc những tiếng gà gáy gọi ngày vang lên, con quỉ tỉnh giấc trở về với địa ngục, mặt trời chói chang, cánh cửa địa ngục sâp kín…

Đêm của quỉ, ngày của người nối tiếp trôi qua. Vào một ngày cuối năm, vị trưởng tôc tụ tập dân làng lại như mọi năm, sau khi cúng tế trời đất, ông đã tuyên bố những điều rất quan trọng: “Để được vui vẻ trong những ngày đầu năm, tất cả dân làng hôm nay có của ngon vật lạ gì, đều phải cúng tại ngôi đền quỉ.” Dân làng ai ai cũng đồng ý để hưởng được chút bình an của những ngày đầu năm…

Đêm đến, con quỉ bước vào ngôi đền. Nó rất ngạc nhiên vì có quá nhiều rượu thịt. Thích thú nó ăn hết món này đến món khác. Rượu thịt no say nó ngủ thiếp đi. Cho đến lúc tỉnh dậy thì trời đã hừng đông. Cửa địa ngục đã khép kín.

Nó sợ hãi nhảy vào bọng cây đa để tránh ánh sáng mặt trời. Nó biết chỉ cần một tia sáng nhỏ của mặt trời cũng đủ làm nó tan thành tro bụi. Nỗi sợ hãi dâng cao, bỗng dưng nó nghe những tiếng cười rất lạ tai từ xa vọng lại. Tò mò đưa mắt nhìn về hướng ấy, rồi vội vã nhắm mắt lại vì nơi đó có một tiên nữ mặc áo kim sa, cầm trên tay chiếc gậy ánh sáng. Náng đi đến đâu cỏ cây vui cười mừng đón. Ngày xuân đến, tất cả sinh vật vui tươi. Trong bọng cây đa, con quỉ sợ hãi nhắm mắt chờ đêm đến…

Ngày sợ hãi chậm chạp trôi qua, bóng đêm ngự trị!

Con quỉ mừng rỡ bước ra khỏi bọng cây. Bên trong ngôi đền, rượu thịt vẫn tràn đầy. Nhưng hôm nay nó cảm thấy rượu thịt đắng chát, không biết vì lí do gì. Có lẽ vì đã qua một ngày quá mệt mỏi. Nó bèn nằm dài bên góc đền mong tìm một giấc ngủ nhưng không được. Trằn trọc cho đến gần sáng, nó nhắm nghiền mắt lại để cố ngủ một chút, nhưng vẫn không được.

Bỗng dưng, một hình ảnh quái lạ hiện lên trong đầu, đó là hình ảnh vị tiên nữ nó đã thấy ngày qua. Nó bật ngồi dậy trong nỗi bàng hoàng, tự hỏi: “Vì sao lại như thế được? Không thể nào!…” Chất vấn mãi nhưng khônng thể trả lời được. Cho đến lúc hừng đông, cánh cửa địa ngục đóng sầm lại, nó nhảy vào bọng cây đa…

Khi những tiếng cươì vui của cỏ cây vang dội, con quỉ đưa mắt nhìn qua khe của bọng cây, thấy vị tiên nữ hôm qua lại đi về. Lần này nó nhìn nàng chăm chú đến khi nàng đi khuất. Nó úp mặt xuống đất, nỗi hoang mang dâng tràn, những điều tự vấn dậy lên: “Ta là quỉ, nơi chốn của ta là địa ngục, tình yêu của ta là bóng đêm, lạc thú của ta là máu tươi, rượu thịt của trần gian, hạnh phúc của ta là sự đau khổ của con người… Nhưng hôm nay, tại sao ta lại thích nghe giọng cười của cỏ cây, nhìn vị tiên nữ? Không thể được! Vì như thế ta không còn là ta!”

Nó nhắm mắt lại, cố gắng xua đuổi hình ảnh vị tiên nữ ra khỏi đầu. Nhưng, hình ảnh ấy lại hiện ra một cách rõ nét hơn! Một ngày tranh chấp trôi qua…

Đêm lại về, con quỉ bước ra khỏi bọng cây. Hờ hững với bóng đêm. Như một kẻ say rượu đi vòng quanh ngôi đền, không muốn vào bên trong. Nó muốn trở về với địa ngục nhưng lại thôi. Mỏi chân, nó ngồi bệt trước thềm ngôi đền. Một ước muốn rồ dại chợt đến, nó lại chờ ngày mai để được nhìn thấy vị tiên nữ một lần nữa. Hoang mang tranh chấp kéo dài nảy sinh ước mơ “Ước gì ta hoá thân thành cỏ dại, luôn được ngắm nhìn tiên nữ đi về mỗi sáng!”

Ước mơ dày xéo tâm can, dâng cao đến tận cung ngai mặt trời. Ở bên kia bán cầu vị tiên nữ cảm thấy xao xuyến trong lòng “không biết bên kia bán cầu có điều gì xảy ra”. Nàng hướng tâm về bên ấy chạm phải ước mơ của quỉ, tạo thành tia sét xé toạt bóng đêm. Đụng vào thân quỉ, sau đó, một tiếng nổ vang trời lỡ đất, ngôi đền tan hoang, thân quỉ vụn nát. Trong đêm tối, trên mảnh đất hoang tànchỉ còn lại trái tim đỏ ối. Những giọt mưa xuân đi về trần gian nhận chìm trái tim sâu vào lòng đất.

Khi trái tim mất dạng, một mầm xanh từ lòng đất vươn lên thành một thân cây xinh tươi đón nhận những hạt mưa xuân. Cơn mưa chấm dứt. Thân cây trở mình, trên đầu cành, một đoá hoa trắng nở long lanh trong bóng đêm…

Trong lúc ấy, mọi người trong làng đều sợ hãi vì nghĩ rằng quỉ dữ đã nổi giận. Bỗng dưng cu Tí -đứa bé ngoan nhất làng- nói với bố mẹ:

- Đêm qua con mơ thấy con quỉ rất dễ sợ đứng trong đêm tối, rồi một vị tiên nữ đẹp rực rỡ đi về trong đêm và chạm vào con quỉ. Lúc ấy, một tiếng nổ vang lên, con quỉ tan xác biến thành cành hoa trắng tuyệt đẹp…

Nghe xong câu chuyện trên, bố mẹ cu Tí sợ hãi và thương xót con mình vô cùng vì nghĩ rằng nó là nạn nhân đầu tiên của quỉ dữ, đã bị “mũi tên đen” bắn vào tim nên mới biết nói dối. Họ thương xót ôm con vào lòng và chờ đến sáng.

Khi mặt trời xua tan màn đêm, cu Tí được đưa ra trước làng. Bố mẹ cu Tí kể lại chuyện đêm qua cho dân làng và vị trưởng tộc nghe. Mọi người ai nấy đều tránh xa cu Tí, sợ sự gian dối lây lan qua tim mình. Vị trưởng tộc nhốt cu tí vào nhà, rồi nói với mọi người:

- Như chúng ta đã thấy, cu Tí là đứa bé ngoan nhất làng nhưng hôm nay tai hoạ đã đến với nó không biết vì lí do gì. Con quỉ đã ở trần gian một năm, còn hai năm nữa. Để rút ngắn thời gian còn lại, chiều nay tôi và cu Tí sẽ là vật hiến tế cho con quỉ vì tôi đã già còn cu Tí đã bị trúng “mũi tên đen”. Như thế, ngày mai con quỉ sẽ không còn ở trần gian này nữa.

Vị tộc trưởng dặn dò những điều phải làm trong những ngày tới, trao cẩm nang và chức trưởng tộc cho người lớn tuổi nhất trong làng. Một ngày buồn thảm nặng nhọc trôi qua…

Chiều đến, Ông dắt tay cu Tí từ giã mọi người. Dân làng chia tay trong nước mắt bùi ngùi xót thương…

Cu Tí nói với vị trưởng tộc: “Ông ơi! Ông đừng buồn, con biết chắc con quỉ không còn nữa!”

Vị trưởng tộc không nói lời nào, quay lưng tiến thẳng về phía đầu làng, một già một trẻ khuất dần. Chiều buông…

Bóng đêm bao phủ, vị trưởng tộc và cu Tí đến trước ngôi đền, cu Tí la to: “Ông ơi, đây là cành hoa trắng con đã thấy trongmơ.”

Nó chạy thẳng về phía trước nhưng vị trưởng tộc giữ chặt tay nó lại. Căng mắt trong bóng đêm ông thấy ngôi đền không còn nữa. Trên mặt đất, một thảm hoa trắng trải dài. Nỗi hoang mang dâng trào trong sự im lặng chờ đợi hiến thân cho quỉ. Chờ mãi, chờ mãi cho đến hai canh giờ vẫn không thấy quỉ dữ, ông cúi xuống hôn lên trán cu Tí và nói: “Con hãy hái những cành hoa kia đem về cho bố mẹ con và dân làng được xem!”

Cu Tí mừng rỡ, vụt chạy đến bên thảm hoa. Giữa lúc ấy vị trưởng tộc đứng lặng người, bỗng dưng hai hàng nước mắt chảy tràn trên khuôn mặt già nua…

Cầm trên tay bó hoa trắng, cu Tí tung tăng bên vị trưởng tộc. Niềm hạnh phúc dâng tràn, trong đêm một già một trẻ quay gót về làng. Khi đến cuối làng, vị trưởng tộc nói lớn cho mọi người đều nghe thấy:

- Tất cả dân làng hãy ra đây mà xem. Đêm nay là đêm hạnh phúc. Chúng ta không còn phải sợ hãi gì nữa!…

Giọng nói vang dội cả làng nhưng không ai dám bước ra vì tất cả đều nghĩ đó là hồn ma của ông hiện về. Giọng nói của ông lại vang lên một lần nữa nhưng không có sự đáp trả. Ông dẫn tay cu Tí đến giữa sân làng đốt lên một đống lửa. Bên ánh lửa bập bùng, một trẻ một già vui vẻ cùng nhau. Bố mẹ cu Tí thấy hình ảnh ấy mạnh dạn chạy đến ôm choàng lấy con.

Dân làng từng người bước ra khỏi nhà tụ tập quanh ánh lửa hồng, huyên thuyên thăm hỏi… Đêm hân hoan vì mãi mãi không còn phải sợ hãi nữa. Quỉ dữ nay đã biến thành cành hoa trắng đơn sơ. Đã qua rồi những tháng ngày bất an. Đêm rạng vỡ trong tiếng cười vui.

Giọng nói của Mây nhỏ dần trong tiếng cười êm ái… Tôi bừng tỉnh đưa mắt nhìn về phía trước. Cuối chân mây, bầu trời đã hừng đông, tiếng chim se sẻ ríu rít sau mái nhà. Tôi thầm hỏi, đêm qua Mây đã kể cho tôi nghe chuyện gì.

À! Đúng rồi! “KHI LOÀI QUỈ BIẾT YÊU”

MPK

     CÁC THÔNG TIN KHÁC
▪  Chú Thỏ Đế  (25/03)
▪  Chiếc Tủ Áo  (25/03)
▪  Cái Nấm  (25/03)