Trang Chủ
 
  Giới Thiệu MPK
 
  Sáng Tác
 
  Album Ảnh
 
  Tin Tức
 
  Liên Hệ
 
  Diễn đàn
 

 
  Liên Kết Website

 
 

Tổng lượt truy cập

524429

  Con Ruồi

 

Cơn gió mùa thu trở mình thành cơn lốc, cuộn đám rác từ ngoại ô vào trung tâm thành phố, chạm phải một cao ốc, cơn lốc vẫn cuộn đi, để lại trên mặt đường một đám rác rưởi, trong đám rác co một chú ruồi con ngơ ngác nhìn quanh, Chú la to :” Ôi ! Phố thị, phố  thị”.

          Đang ngơ ngác nhìn phố thị bỗng dưng một mùi thơm thoảng qua mũi. Chú tung nhẹ đôi cánh tiến thẳng về phía mùi thơm. Khi mùi thơm đã tràn ngập người, phía trước mặt hiện lên những màu sắc tuyệt đẹp, Chú đáp chân bên những màu sắc toả hương ấy, đưa vòi chạm vào hút một hơi thật nhanh. Một cảm giác ngọt ngào tràn ngập. Chú thầm nghĩ: “ Ôi, mật thật tuyệt vời!” Chú bay loanh quanh để tận hưởng hương vị ngọt ngào ấy. Khi sự ngọt ngào của mật đã tràn đầy cơ thể, Chú dừng chân bên một ổ bánh lớn. Đưa mắt nhìn về phía trước, phố thị hiện lên một cách tuyệt vời, nhiều điều hấp dẫn đang chờ đón. Chú tung cánh bay thẳng về hướng phố thị. Nhưng thật bất ngờ có một vật vô hình cản lại, làm Chú văng ngược vào ổ bánh ngất  đi. 

          Thời gian qua, Chú tỉnh lại trong sự choáng váng, sợ hãi. Chú suy nghĩ : “ Hay là ta bị say mật?” Chú kiểm soát lại ngũ quan cẩn thận, Chú đoan chăc rằng : “ Mình không bị say mật!” Một lần nữa Chú tung cánh bay thẳng về hướng phố thị, nhưng lại bị chặn bởi vật vô hình, Chú ngã lăn trở lại, ngất đi. Một lúc sau, Chú tỉnh lại. Lần này không còn dám chủ quan nữa, Chú đi chậm từng bước về hướng phố thị rồi chạm phải vật vô hình, đưa tay kiểm soát vật vô hình một lần nữa, thêm một lần nữa, Chú tự nghĩ : “ Tại sao ta không thể xuyên qua sự trong suốt này được?” Phố thị trước mặt vẫn đó nhưng Chú không thể bay qua được. Chú bay loanh quanh mọi nơi, ở đâu cũng chạm vào vật vô hình cản lại. Mệt nhoài,Chú đậu gần bên một ổ bánh suy nghĩ : “ Tại sao? Tại sao ta không thể xuyên qua sự trong suốt này được?”

          Mải mê suy nghĩ, một bóng đen từ trên cao phủ xuống người làm Chú ngất đi. Thoáng qua mau, Chú tỉnh lại chợt thấy mình nằm bẹp dí bên ổ bánh. Hốt nhiên, Chú hiểu được rằng : “Ồ, ta đã nằm trong tủ kính !” Khi Chú vừa hiểu ra điều ấy là lúc cơn gió mùa thu trở mình cuộn Chú về chốn cũ.    

     CÁC THÔNG TIN KHÁC
▪  Con Ve  (13/05)
▪  Chú Ếch Xanh  (25/03)
▪  Chuyện Mây Kể  (25/03)
▪  Chú Thỏ Đế  (25/03)
▪  Chiếc Tủ Áo  (25/03)
▪  Cái Nấm  (25/03)